Rời nhà đi học là lần thứ 2. câu nói :" lần này đi học cố lên con nhé" của mẹ vẫn còn hằn in trong não.
Em học đại học lần thứ nhất vì mãi chơi cuốn vào trò kiếm tiền thú vị của cuộc đời
(cũng vì thân con trai thích bươn chải kiếm tiền. em có đam mê máy tính và cũng kiếm được tiền từ nó )và cảm thấy không hợp với phong cách học ở đh đó.
Mọi cơ hội và hi vọng đều nằm ở lần đi học lại của em. E đang học lập trình máy tính của FPT ạ.
gia đình em k lấy gì làm khá giả. nhưng vì đây là cơ hội cuối cho em làm lại nên mẹ đã cố gắng để em được học. Học được 1 học kỳ em làm thêm bên ngoài để mẹ không phải lo về tiền em sống hàng tháng và cũng cố gắng học và em cũng được loại giỏi.
Sang kỳ mới em quyết định nghỉ làm thêm để dồn tg học và mong tự có dự án riêng cho mình.
Mẹ sẽ không giận nếu con tiêu nhiều hơn nhưng làm cho con tốt hơn phải không mẹ!
Thế nhưng hôm qua. 1 phút vào nhà về sinh và ra thì cái laptop gắn bó với em hơn 5 năm đã bị trộm mất.
cái laptop là 1 chút gì sáng trong những chuỗi ngày tăm tối trước kia.
Lại sắp phải đóng tiền học phí - Gánh nặng này sao con nỡ tiếp tục đặt lên đôi vai mẹ.
Hiện tại mất đi laptop - niềm hi vọng vào tương lai và chứng minh với mọi người về nỗ lực của em đều thất bại.
Thời gian em đã tiêu của đời tuổi trẻ là quá nhiều rồi. Em sẽ không than vãn mà chỉ mong ai đó có thể hỗ trợ em một ít để em có thể Mua lại laptop trả góp .
K có laptop trong cái ngành lập trình này đồng nghĩa với việc em phải nghĩ tới nghỉ học.
Tất cả với em không việc gì nhưng với mẹ thực sự em đã nợ quá nhiều.
EM MONG MỌI NGƯỜI HIỂU VÀ CÓ THỂ GIÚP ĐỠ EM.
vỚI XH BÂY GIỜ AI CŨNG BIẾT MÀ . XH CỦA TIỀN BẠC. EM SẼ GHI NHỚ SỰ GIÚP ĐỠ CỦA MỌI NGƯỜI VÀ NỖ LỰC THẬT NHIỀU ĐỂ SAU NÀY CÓ CƠ HỘI TRẢ ƠN!
CẢM ƠN MỌI NGƯỜI